Tin yêu ở phía con người

Tập thơ mới xuất bản của nhà thơ Khúc Hồng Thiện

Bao nhiêu tứ thơ nảy mầm bên Nhuệ Giang

Từ lúc lập xuân đến thu vàng

Từ hạ cháy đến đông về lạnh giá

Một trời yêu và thương đắm say

Vẫn còn ghế đá chưa rêu(1)

Vẫn sân vườn cũ, vẫn chiều ngẩn ngơ

Vẫn hồng cánh phượng trong thơ

Vẫn em tôi vẫn… mà giờ hoang nhau

Phải chăng khi ngắm cánh diều

Xốn xang nỗi nhớ buổi chiều bên nhau

Vọng lời nguyện ước mai sau

Mà sao nỡ để tình đầu đứt dây?!

Gần gụi lắm, bỗng xa xôi

Nắm tay, nhịp thở, bồi hồi con tim

Người con gái ấy, anh tìm

Ngờ đâu tăm cá, bóng chim cuối trời!

Tác giả Khúc Hồng Thiện và nhà văn Nguyễn Xuân Thủy (Tạp chí Văn nghệ quân đội) tại Ngày thơ Việt Nam năm 2010 nhân Kỷ niệm 1000 năm Thăng Long - Hà Nội

Tháng Ba, thắm duyên lễ hội

Hoa xoan rắc nhớ tím trời

Lửa yêu ngày nào bừng dậy

Anh đã chờ qua tháng, qua năm

Bên lối cũ của một thời, rêu phủ

Bên lối cũ, những lời xưa chưa ngỏ

Cho đến giờ vẫn như thể long lanh!

Anh theo trăng hè ra Đồ Sơn

Phấp phỏng gặp em nơi bãi biển

Dọc bờ cát sao tìm hoài không thấy

Gió khơi xa và gió thoảng ven bờ

Có khi nào em nhớ một người không?

Nhưng vọng lại chỉ là con sóng cuộn

Một Đồ Sơn trống vắng, cô đơn!

Một tứ thơ chênh chông

Chộn rộn, dứt day, khắc khoải

Có phải cửa đời khép lại?!

Cậu học trò lớp 12 Khúc Hồng Thiện (bên trái) chụp ảnh cùng bà, bố mẹ và anh em trong gia đình năm 2000

Anh vào Huế và phương Nam ngập nắng

Vui với mai vàng rực trời

Thắm vào ký ức tinh khôi

Em bước ra từ cổ tích

Làm tan mộng mị trên đời

Ngắm trời xanh, thư giãn, thảnh thơi!

Những truân chuyên, đắng đót một thời

Anh nhận ra đâu là hư - thực

Đâu là chân tình - cơ hội

Đâu là thủy chung - phản bội

Trải qua gió dập, sóng dồi

Chỉ còn tin ở con người yêu thương

Chỉ còn tin ở quê hương

Nơi người mẹ, đã tảo tần sớm hôm…

Chỉ còn nuôi dưỡng niềm mong

Người với người, sống nhân văn trọn tình!

Một số tác phẩm đã xuất bản của nhà thơ, nhà báo Khúc Hồng Thiện

Giữa niềm đau khổ - hân hoan

Biết ai đồng điệu, trải lòng vì nhau?

Goóc-ki ơi, từ khổ đau

CON NGƯỜI - hai tiếng vang sâu lẽ đời!(2)

Hà Nội, tháng 7/2021

Nguyễn Hồng Vinh

--

(1) Những chữ in nghiêng là thơ hoặc ý thơ của Khúc Hồng Thiện.

(2) Đại văn hào Mắcxim Goócki từ cuộc đời chìm nổi của mình, ông đã đúc kết một triết lý sâu sắc: “CON NGƯỜI – hai tiếng ấy vang lên kiêu hãnh làm sao!”.

----

Xem thêm:

>>> Đôi điều cảm nhận về Thơ của những nhà báo

>>> Chủ đề tình yêu trong thơ Nguyễn Hồng Vinh

>>> Sự tương tác giữa nhà báo - nhà thơ - công chúng thơ

>>> Cao đẹp thay những việc làm tình nghĩa!

>>> Lưu giữ ánh trăng

>>> Tiếng quê - Tiếng yêu thương sẻ chia và trách nhiệm

>>> Nguyễn Hồng Vinh - Thơ và đời

>>> Tiếng quê – Mạch nguồn dào dạt của thơ và đời

>>> Cánh chim không mỏi

>>> Bâng khuâng anh đào – Bài thơ hay, mang tinh thần “liên văn hóa”!

>>> Hoa sưa vàng, hoa sưa trắng

>>> Tản mạn nghe nhạc Trịnh từ đất ngàn hoa

>>> Xốn xang tháng Tư

>>> Trò chuyện giữa hai cây hoa ban

>>> Tháng Hai – Những ngày đáng nhớ

>>> Đất quê hương

>>> Thắm sắc hoa ban

>>> Lời mẹ

>>> Từ tấm danh thiếp của xuân

>>> Niềm vui Ngày Tình yêu

>>> Chùm thơ đầu năm của nhà báo Nguyễn Hồng Vinh

>>> Chuyện thời đáng nhớ

>>> Thư gửi người lính biên cương

>>> Lời rừng và biển

>>> Chỉ tình người còn đọng

>>> Thao thức dòng thơ bật mầm!

>>> Những cảm nhận từ “Thơ Nguyễn Hồng Vinh – Tuyển chọn”

>>> Một giọng thơ thấm đẫm nhân văn

>>> Hiệu ứng từ những bài viết

>>> Thêm những cảm nhận về con người và tác phẩm

>>> Thắm tình người Việt Nam

>>> Như những ngọn lửa

>>> Hiệu ứng từ bài thơ chống dịch

>>> Hoa hạnh phúc

>>> Các nhà báo, nhà thơ và độc giả với nhiệm vụ chống dịch

>>> Mỗi người dân là một chiến sĩ!

>>> “Âm hưởng từ một bút ký chống dịch”

>>> Lặng lẽ để hồi sinh

>>> Sức lan tỏa qua bài thơ chống dịch

>>> Nghe bài hát "Hoa hạnh phúc" - nhớ về các "chiến sĩ áo trắng"

>>> Âm hưởng bài hát dành tặng các “chiến sĩ áo trắng”

>>> Sức mạnh của âm nhạc

>>> Sức lan tỏa một tác phẩm âm nhạc

>>> Hồi sinh đang tới!

>>> Sang mùa